Chapter 1: Một ngày bình thường

“Chào, mẹ! Chào, anh! Tôi đã sẵn sàng rời khỏi nhà rồi.” Camila nói vui vẻ, mở cửa ra khỏi phòng.

“Chào, Camila. Hãy cẩn thận khi đi, và hãy trở về sớm.” Mẹ Camila gọi.

“Tôi sẽ làm thế, mẹ.” Camila hứa.

Camila ra khỏi nhà, đi xuống đường. Ngay khi bước ra khỏi cửa sổ, cô cảm thấy có gì đó đặc biệt xảy ra. Camila không thể nói rõ cảm giác này, nhưng cô biết rằng không có gì tốt sẽ xảy ra.

Camila đi đến quán cà phê, đứng trong hàng. “Một cốc cà phê, vui lòng.” Cô nói với người phục vụ.

“Được rồi, chị. Hãy chờ một lát.” Người phục vụ nói.

Camila đứng đó, nhìn quanh quán. Quán cà phê này khá lớn, có nhiều người đang ngồi uống cà phê và ăn bánh. Camila thấy có một người đặc biệt ngồi ở góc quán, cô không biết tại sao, nhưng cô có cảm giác rằng người đó đang nhìn cô.

Lần thứ hai: Hành trình của một cung nữ thần  第1张

Camila quay lại nhìn người phục vụ, người phục vụ đang mang một cốc cà phê đến cho cô. “Chị, đây là cà phê của chị.” Người phục vụ nói.

“Cám ơn.” Camila nhận cà phê, uống một ít. Cà phê này thật là ngon. Cô tiếp tục ngồi đó, thưởng thức cà phê và xem xung quanh.

Sau khi uống hết cà phê, Camila đứng dậy, chuẩn bị đi. Tuy nhiên, khi cô nhìn qua sổ kính cửa, cô thấy có một người đang đứng ở bên ngoài, nhìn vào quán. Người này mặc một bộ đồ rất đặc biệt, màu sắc cũng rất khác. Camila cảm thấy người này rất quen thuộc, nhưng không thể nhớ ra tại sao.

“Chị ơi, chị ơi!” Người phục vụ gọi. “Chị có thể để lại số điện thoại của chị cho tôi không? Tôi sẽ gọi cho chị sau này.”

“Ừ, được rồi.” Camila cho người phục vụ số điện thoại của mình. “Hãy gọi cho tôi sau này.” Cô nói.

Camila ra khỏi quán, đi về nhà. Cô vẫn nhìn qua sổ kính cửa, nhìn người đó đứng ở bên ngoài. Cô không biết tại sao, nhưng cô có cảm giác rằng người đó sẽ làm một điều gì đó với mình.

Chapter 2: Một cuộc gọi bất ngờ

“Camila?” Người phục vụ gọi. “Tôi là Anna, tôi đã gọi cho chị rồi.”

“Ừ, tôi nhớ rồi.” Camila nói. “Tại sao chị gọi cho tôi?”

“Tôi không biết chị có thể đến quán cà phê không? Tôi có một điều muốn nói với chị.” Anna nói.

“Ừ, tôi có thể đến.” Camila hứa. “Tôi sẽ đến quán cà phê và gặp chị.”

Camila đến quán cà phê, ngồi ở cùng một bàn với Anna. “Anna, chị gọi cho tôi có gì việc?” Camila hỏi.

“Tôi muốn nói với chị về một trò chơi mà tôi và chị đều từng là người chơi.” Anna nói. “Trò chơi mà chúng ta đều biết là trò chơi của một công chúa thần.”

“Ừ, tôi nhớ rồi.” Camila nói. “Tôi từng chơi trò chơi đó với chị và những bạn khác.”

“Vâng, tôi cũng vậy