Tôi không thể nào nghĩ đến cái chết. Tôi không thể nào nghĩ đến việc một ngày nọ tôi sẽ chết. Tôi không thể nào nghĩ đến cái chết đau đớn, đau khổ, đau gây ra nỗi sợ hãi, đau khiến tôi phải chết. Tôi không thể nào nghĩ đến cái chết, cho dù tôi biết nó là một sự chắc chắn, một sự biến mất, một sự không thể tránh khỏi.

Tôi không thể nào nghĩ đến cái chết, cho dù tôi biết nó là một phần của cuộc sống, một phần của sự sống. Tôi biết rằng, không có cái chết, không có sự sống. Tôi biết rằng, cái chết là một phần của sự sống, nhưng tôi không thể nào chấp nhận nó. Tôi không thể nào chấp nhận cái chết, cho dù tôi biết nó là một sự khắc kỷ, một sự đau khổ.

Tôi không thể nào nghĩ đến cái chết, cho dù tôi biết nó là một sự hiện thực, một sự không thể tránh khỏi. Tôi biết rằng, cái chết là một sự hiện thực, nhưng tôi không thể nào chấp nhận nó. Tôi không thể nào chấp nhận cái chết, cho dù tôi biết nó là một sự đau khổ, một sự bất ngờ.

Tôi không thể nào nghĩ đến cái chết, cho dù tôi biết nó là một sự bất ngờ, một sự không thể tránh khỏi. Tôi biết rằng, cái chết là một sự bất ngờ, nhưng tôi không thể nào chấp nhận nó. Tôi không thể nào chấp nhận cái chết, cho dù tôi biết nó là một sự đau khổ, một sự khủng hoảng.

Cái chết nhất là bất ngờ  第1张

Tôi không thể nào nghĩ đến cái chết, cho dù tôi biết nó là một sự khủng hoảng, một sự không thể tránh khỏi. Tôi biết rằng, cái chết là một sự khủng hoảng, nhưng tôi không thể nào chấp nhận nó. Tôi không thể nào chấp nhận cái chết, cho dù tôi biết nó là một sự đau khổ, một sự bất định.

Tôi không thể nào nghĩ đến cái chết, cho dù tôi biết nó là một sự bất định, một sự không thể tránh khỏi. Tôi biết rằng, cái chết là một sự bất định, nhưng tôi không thể nào chấp nhận nó. Tôi không thể nào chấp nhận cái chết, cho dù tôi biết nó là một sự đau khổ, một sự vô cùng.

Tôi không thể nào nghĩ đến cái chết, cho dù tôi biết nó là một sự vô cùng, một sự không thể tránh khỏi. Tôi biết rằng, cái chết là một sự vô cùng, nhưng tôi không thể nào chấp nhận nó. Tôi không thể nào chấp nhận cái chết, cho dù tôi biết nó là một sự đau khổ, một sự bất ngờ và vô cùng.

Tôi không thể nào nghĩ đến cái chết, nhưng tôi phải chấp nhận nó. Tôi phải chấp nhận cái chết, bởi vì đó là một phần của cuộc sống. Tôi phải chấp nhận cái chết, bởi vì đó là một phần của sự sống. Tôi phải chấp nhận cái chết, bởi vì đó là một phần của con người.

Tôi phải chấp nhận cái chết, bởi vì đó là một phần của thế giới. Tôi phải chấp nhận cái chết, bởi vì đó là một phần của bình thường. Tôi phải chấp nhận cái chết, bởi vì đó là một phần của bất ngờ.

Tôi phải chấp nhận cái chết, bởi vì đó là một phần của đời sống. Tôi phải chấp nhận cái chết, bởi vì đó là một phần của đời người. Tôi phải chấp nhận cái chết, bởi vì đó là một phần của đời đời.

Tôi phải chấp nhận cái chết, bởi vì đó là một phần của bảy ngọn lửa trong đầu ta. Tôi phải chấp nhận cái chết, bởi vì đó là một phần của bảy ngọn lửa trong con người. Tôi phải chấp nhận cái chết, bởi vì đó là một phần của bảy ngọn lửa trong thế giới.

Tôi phải chấp nhận